03/01/2022 12:04
Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu
Làm sao quên được Qui Nhơn
Tuổi thơ in bóng dấu chân mọi đường
Từ ngày cất bước ra trường
Vùng cao đồi núi mái trường thân yêu
Đêm nghe gió núi hú kêu
Lòng tôi quạnh quẽ như ai trêu mình
Canh khuya gió trở giật mình
Ngồi mơ tưởng lại bóng hình Qui Nhơn
Những ngày sóng biển giận hờn
Bên bờ biển vắng cô đơn một mình
Những đêm thắm mộng tình xinh
Dây hoa muống biển cuộn mình nhìn trăng
Biển xanh rặng liễu chị hằng
Trăng soi ánh tỏa sương giăng màn trời
Một ngày thuyền bỗng xa khơi
Biển kia nổi sóng lòng tôi rối bời
Người đi khuất nẻo phương trời
Tôi buồn lên núi tìm đồi hoa sim
Nay về tìm dấu chân chim
Biển sô sóng dạt biết tìm nơi đâu
Lâu đài bằng cát tan trôi
Qui nhơn để lại lòng tôi vết buồn.
Chia sẻ:
- Bình luận
Tin liên quan
- Bài Thơ Quê Hương (03.01.2022)
- Hhào Khí Tây Sơn Đất Võ (03.01.2022)
- THƠ TÌNH: BIỂN CHIỀU QUY NHƠN (03.01.2022)
- BÌNH ĐỊNH YÊU THƯƠNG (03.01.2022)
- Bình Định Hôm Nay (03.01.2022)
- Thơ Về Gái Bình Định (03.01.2022)
- Nhớ Quy Nhơn (03.01.2022)
- Xuân Về Trên Thành Phố Quy Nhơn (03.01.2022)
Vui lòng để lại thông tin của bạn